hật khó khăn khi họ phải đối mặt với sự thật bị tước đoạt mất người thân và chứng kiến niềm vui, hạnh phúc đoàn viên của nhà nhà… Nỗi đau này như càng nhân lên khi tin tức của chị Huyền đến nay vẫn bặt vô âm tín.
Không vơi nỗi tiếc thương
Không như mọi mùa xuân đã qua, đêm giao thừa và sáng mồng 1, gia đình nhỏ của chị Huyền lặng lẽ bên mâm cơm đặc biệt với bát cơm và đôi đũa để không bên cạnh như để chờ đón chị về. Điều này khác hẳn với không khí ấm áp của mọi năm, khi chị Huyền cùng chồng và hai con tưng bừng hòa cùng dòng người xem pháo hoa quanh hồ Gươm, sau đó tranh thủ về qua nhà bố mẹ đẻ và chú ruột chúc Tết.
Như bao gia đình Hà Nội khác, chuyến du xuân đó kéo dài tới sáng sớm, dù thấm mệt nhưng cả gia đình đều hạnh phúc vì ở bên nhau và lúc nào cũng nở nụ cười tươi rói. Cảm giác hạnh phúc đó như còn mãi trong ký ức của chú ruột chị Huyền là bác Lê Văn Thích.
Bác Thích nhớ lại, Tết Quý Tỵ năm ngoái (2013) sau khi xem pháo hoa đón giao thừa, nhìn đồng hồ đã sang ngày hôm sau, bác vừa chui vào chăn ấm chợp mắt thì có tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Người Hà Nội có tục ngày Tết tránh cáu giận, nhưng tiếng gõ cửa nửa đêm vào cái giờ oái oăm đó cũng làm bác chau mày. Ra mở cửa thì thấy cô cháu gái cùng gia đình run lập cập vì rét nhưng vẫn mau mồm: “Chúc mừng năm mới chú!”. Cảnh gia đình hạnh phúc, đoàn viên đó khiến bác Thích quên đi mệt nhọc, nhưng vẫn mắng yêu cô cháu gái: “Đi đâu giờ này mới đến thăm chú!”.
Tưởng chú giận thật, chị Huyền mếu máo phân bua bận đi lễ chùa nhưng chẳng dám quên ông chú ở một mình, khiến bác Thích dù mặt nghiêm nhưng trong lòng như mở cờ vì có cô cháu gái hiếu thảo. Đêm Giao thừa ấy không ngờ là cái tết cuối cùng của chị Huyền trên cõi nhân gian. Đau đớn khôn tả khi mạng sống của chị bị tước đoạt bằng một hành vi thiếu trách nhiệm và vô nhân tính từ tay một bác sĩ mang tiếng giỏi của ngành y nước nhà.
Tết này, với đại gia đình bác Thích là một đại tang. Vắng bóng chị Huyền trên cõi dương gian và cả cõi âm khi xác chị chưa tìm thấy khiến tâm trạng mỗi người trong gia đình vô cùng nặng nề. Riêng bác Lê Văn Thích sống một mình nên nỗi buồn như càng nhân đôi.
Bác Thích nhớ lại, ngày 23 tháng chạp vừa qua, bác vẫn ra ra vào vào chờ tiếng gõ cửa của cô cháu gái qua đón đến nhà anh trai (tức ông Lê Văn Viễn, bố đẻ chị Huyền) để dự bữa cơm tất niên trong một cảm giác chống chếnh đến khó tả.
Tâm sự này lại được bác sẻ chia trên trang Facebook cá nhân với những dòng chứa chan: “Chiều qua, ngày 23 tháng chạp - ngày ông Táo cưỡi cá chép lên tâu Ngọc Hoàng về dân tình thế thái nơi hạ giới . Như mọi năm thì gia đình nhỏ bé tràn đầy hạnh phúc của Huyền - Huy đã tấp nập rộn rã chuẩn bị cỗ bàn cúng lễ tổ tiên rất chu đáo dưới bàn tay người vợ, người mẹ hiền đảm đang hết lòng vì chồng con rồi.
Nhưng!... Ôi! Chữ ''Nhưng'' đầy đau thương nước mắt của những người thân, nhất là cha mẹ, chồng con của người bỗng nhiên đột ngột ra đi mãi mãi không một lời từ biệt, thậm chí không còn dấu tích do sự gian tham ác độc của tên đồ tể - BS Nguyễn Mạnh Tường... Nhưng còn đâu nữa người vợ hiền tần tảo, người mẹ hiền tất cả vì con tiếp tục làm những việc thường niên ấy để năm nay chồng Huyền cùng hai đứa con thơ dại phải đến nhà bà ngoại ăn cỗ.
Mặc dù cỗ bàn đủ món ngon lành, nhưng ai cũng chỉ ăn được chút ít vì khó nuốt nổi khi nỗi xót đau, thương tiếc không gì bù đắp được đang đè nặng mỗi người. Chưa xong bữa, ba bố con nhà Huyền đã lặng lẽ âm thầm lên gác ôm nhau nằm rưng rưng khóc. Dẫu dù vô cảm đến mấy cũng không ai có thể không nao lòng. Trời ơi! Chỉ vì lòng tham đồng tiền mà tên BS lòng người dạ thú kia đã cướp đi không chỉ một người rất đáng sống cho xã hội, cho hạnh phúc gia đình mà quan trọng hơn là sự hệ lụy của sự vắng bóng một người mẹ hiền đối với những đứa trẻ còn quá thơ dại đang cần lắm sự ấp ủ, dưỡng dục để khôn lớn, trưởng thành.
Giờ đây chỉ biết cầu Trời và hồn thiêng của người đã khuất luôn che chở phủ hộ cho cha mẹ, chồng con và những người thân thích gặp nhiều may mắn, dồi dào sức khỏe đủ sức vượt qua mọi khó khăn trở ngại của cuộc sống, vững bước đường đời, tiếp tục sự nghiệp và ước vọng của người đã khuất mà thôi...”.
Vụ việc Thẩm mỹ viện Cát Tường luôn nhận được sự quan tâm của báo giới (ảnh nhà báo tác nghiệp tại đám tang chị Huyền).
Le lói những hy vọng mong manh
Theo bác Thích, ngày 27 Tết vừa qua, trong khi nhà nhà tất tả lo đón xuân, có thông tin xác chị Huyền bị bác sĩ Tường giấu trong công viên Tuổi Trẻ (Thanh Nhàn, Hà Nội), gia đình đã vội vã xin phép các đơn vị chức năng tổ chức đào hố kiếm tìm nhưng không có kết quả. Do chưa tìm thấy thi thể chị Huyền nên phía gia đình đã không đồng ý với việc cơ quan công an hoàn tất việc điều tra, chuyển hồ sơ đề nghị xét xử Nguyễn Mạnh Tường về 2 tội: Vi phạm quy định khám, chữa bệnh, sản xuất pha chế thuốc, cấp phát thuốc hoặc dịch vụ y tế khác và Xâm phạm thi thể. Hiện gia đình chưa được tiếp cận kết luận điều tra và đang thông qua luật sư để đề nghị cơ quan công an tiếp tục điều tra và tổ chức tìm kiếm.
Niềm mong mỏi của gia đình chị Huyền cũng được nguôi ngoai khi trang Facebook cá nhân của chị vẫn hoạt động như chị vẫn còn sống. Ngày 31.1.2014 - tức mồng 1 Tết Giáp Ngọ vẫn có nhiều bạn bè gửi lời chúc mừng năm mới, trong đó có người bạn là Nguyễn Vũ Ngọc Bích đã gửi lời chúc: Một năm mới an bình, thịnh vượng, sức khoẻ, thành công. Đạo nghiệp vuông tròn, tín tâm kiên cố. Xin nguyện cầu cho thế giới hoà bình, chúng sinh an lạc, địa cầu bình yên, mưa thuận gió hoà, người người no ấm.
Chứng kiến nỗi đau của toàn gia, người trụ cột gia đình là bố đẻ chị Huyền – bác Lê Văn Viễn - như người mất hồn. Dù gắng gỏi để toàn gia trông vào nhưng những lúc có người chia sẻ, bác Viễn lại chực chỉ trào nước mắt. Không biết nghe ai khuyên, nếu nhất tâm đi bộ dọc chiều dài đất nước thể nào cũng tìm được con, bác đã quyết tâm ra Tết tập luyện sức khỏe và chuẩn bị tinh thần để thực hiện niềm hi vọng mong manh đó cho bằng được, khiến gia đình phải lựa lời khuyên can mãi.
Còn bác Lê Văn Thích kể, đêm mồng 10 Tết Giáp Ngọ, bác vừa chợp ngủ thì mơ thấy chị Huyền trở về lành lặn, xinh xắn nhoen nhoẻn cười nói rằng phải giấu gia đình đi xa để làm một số xét nghiệm. Vừa giận, vừa thương, bác với tay định ôm cháu vào lòng thì chợt tỉnh giấc chiêm bao. Giấc mơ đó chứng tỏ bác cũng như gia đình chưa bao giờ hết hi vọng đón cháu gái trở về. Bác khẳng định, gia đình sẽ tiếp tục tìm kiếm thi thể chị Huyền trong những ngày tới…