Tôi là người phụ nữ khá thành đạt. Tôi đi làm tại công ty nước ngoài. Do đặc thù công việc, tôi bận bịu suốt năm, suốt tháng. Tôi đi làm với suy nghĩ mang thật nhiều tiền về cho gia đình thế là đủ. Có tiền, mọi thứ sẽ ổn định hơn rất nhiều.
Thế rồi mọi thứ xung quanh tôi sụp đổ khi biết chồng mình ngoại tình. Điều đó tôi không bao giờ nghĩ tới bởi anh, nhân viên công chức quèn với đồng lương ba cọc, ba đồng làm sao có thể "vượt mặt" tôi làm nhưng chuyện như vậy. Hơn nữa, cái cô gái mà chồng tôi "say nắng" lại thua kém tôi đủ mặt về cả trình độ lẫn hình thức. Thế nhưng lí do anh đưa ra làm tôi sững sờ. Anh cần một người phụ nữ của gia đình, một người phụ nữ biết chăm lo mọi vấn đề bếp núc, con cái. Tôi gào lên trong tuyệt vọng: Tôi không đi làm thì lấy đâu tiền lo chu tất mọi việc trong gia đình. Anh ôn tồn bảo tôi nhiều gia đình vợ chồng công chức bình thường, họ vẫn sống hạnh phúc. Tôi cười mỉa mai cho cái suy nghĩ của anh, còn anh thì im lặng.
Tôi lấy lí do cần ly thân một thời gian để cả hai cùng suy nghĩ lại mặc lời hứa của chồng là sẽ không tái phạm chuyện ngoại tình nữa. Tôi cười khẩy: Làm sao mà tin được, kẻ ngoại tình một lần thì chắc chắn sẽ có lần thứ hai. Tôi nghĩ anh phải chịu sự trừng phạt để thấy rõ giá trị của người vợ như tôi, giá trị của cái gia đình mà anh nên giữ.
Anh xách va ly ra khỏi nhà. Trước khi đi anh vẫn tha thiết mong tôi suy nghĩ lại. Phải, nếu tôi dừng mọi công việc, không làm thêm thì lấy đâu xe đẹp để anh đi tới công sở mỗi ngày, lấy đâu tiền cho các con học trường quốc tế. Chỉ có anh đã không chịu tiến còn bảo thủ, cố chấp.
Tôi đã đánh mất hạnh phúc gia đình chỉ vì muốn thử thách chồng mình. Ảnh minh hoạ
Sống ly thân nhưng tôi vẫn luôn theo dõi anh. Anh không ngoại tình thật đúng như lời anh đã hứa nhưng anh cũng không hề có động thái nào tỏ ý muốn quay về ngoài việc anh vẫn đưa đón con, chăm sóc chúng đầy đủ.
Tôi bắt đầu thấy cần phải làm điều gì đó để anh "sáng mắt" để giữ cái gia đình mà chúng tôi đang có. Tôi cố ý nhắn tin nhầm vào điện thoại của anh với nội dung tình cảm ngọt ngào để anh hiểu tôi đang hẹn hò với một người khác. Khi gặp anh, tôi cũng nói vài câu đưa đẩy rằng nếu anh cảm thấy không cần gia đình nữa thì nên giải thoát cho nhau....
Thậm chí tôi còn lập hẳn một tài khoản giả với hình ảnh đại diện là anh giám đốc bảnh bao của một tập đoàn lớn trên Facebook. Facebook thật của tôi và Facebook giả tôi lập luôn có những lời lẽ bay bổng, ngọt ngào ngụ ý để chồng tôi thấy rằng nếu anh không nhanh giữ tôi thì anh sẽ mất tôi vĩnh viễn.
Qua lời bạn bè anh kể, anh càng đau khổ, giải sầu bằng việc uống rượu nhiều hơn. Điều đó làm tôi thấy vui vì anh đang ghen.
Sau một thời gian dài thử thách, anh quay về nhà. Tôi thấy sung sướng vì điều đó bởi tôi còn rất yêu anh. Nhưng trái với suy nghĩ của tôi, anh về nhà nói với tôi anh muốn giải thoát cho tôi đến với tình mới, anh thấy mệt mỏi khi có một người vợ không lo chăm sóc gia đình như tôi, anh mệt mỏi khi đóng vai người chồng "bị cắm sừng". Anh cần ly hôn với tôi.
Tôi không muốn điều đó, bởi tôi không muốn mất anh. Tất cả những gì tôi làm chẳng qua là để chồng tôi thấy rằng tôi quan trọng như thế nào mà thôi. Liệu tôi nói ra tất cả sự thật anh ấy còn tin tôi và tha thứ cho tôi hay không? Tôi hoang mang quá!