Thứ Sáu, Ngày 29 Tháng 3 Năm 2024

Người tình của mẹ (Phần 7): Bắt chồng ngoại tình

Thứ Bảy, 21/04/2018 04:09
Thương giúp cô đẩy cửa vào. Từ ngoài cửa đã thấy đôi giày gia đắt tiền của Quốc. Ngọc suýt ngã khi một đôi guốc đen cũng được đặt ngay ngắn bên cạnh. Tại sao? Đầu Ngọc lùng bùng những câu hỏi.Thương không nói gì, cô chỉ nhìn sang bạn, nắm tay thật chặt.

Thương - một bà mẹ đơn thân 31 tuổi với đứa con gái 15 tuổi sống êm đềm trong một căn nhà nhỏ. Cô con gái đang tuổi nổi loạn bỗng một ngày nói muốn bỏ học và chung sống với người đàn ông hơn mình mười hai tuổi. Nhưng mọi sóng gió thật sự bắt đầu khi người đàn ông đó lại đến tỏ tình với Thương.

Xung đột giữa hai mẹ con càng ngày càng dữ dội, Thương phải làm sao trước tình cảnh trớ trêu này và bảo vệ đứa con gái đang ở độ tuổi dễ dàng bị tổn thương?

Đón đọc truyện dài kỳ: Người tình của mẹ. Vào lúc 19h00 từ ngày 14/4 tại mục Eva Yêu.

Thương im lặng, cô kìm nén sự tức giận trong lòng. Hôm nay đã có quá nhiều chuyện khiến cô muốn phát điên, nhưng đỉnh điểm có lẽ là người đàn ông này. Cô không ngờ anh ta lại là kẻ ăn nói hàm hồ như vậy. Con gái cô sẽ chọn anh ta sao? Nó chưa bao giờ làm trái ý cô cả. Trên đời này cô là người hiểu nó nhất. Anh ta là ai mà dám nói sẽ để con gái cô chọn anh?

- Anh Vũ này - Thương nói - Cho dù anh có làm gì thì tôi cũng không để anh vào trong mắt. Anh nói anh bận tâm tôi sao? Anh thích tôi hay thích con gái tôi vậy?

Vũ bối rối, anh buông tay Thương ra. Chị ta đang nói cái gì vậy?

- Tôi mà phải thích chị sao?

Thương cười nhạt, suy cho cùng anh ta vẫn là cái lớp hậu bối ngông cuồng. Đàn ông luôn cho rằng phụ nữ chỉ là cái phận nhi nữ thường tình, họ mới có những chân lý. Vũ cũng vậy, anh ta đang cho rằng cô chỉ là con đàn bà ngu ngốc, nuôi một đứa con gái mười mấy năm trời để một ngày nó đi theo tiếng gọi con tim như trong tiểu thuyết thường hay nói sao?

Nhật giống như cô, nó có thể chưa đủ lý trí, nhưng nó vẫn là một đứa trẻ thông minh. Cô là người đã nuôi nấng nó, đã yêu thương nó hết mực. Nó chỉ có thể chọn cô mà không phải là một ai khác.

Không cần nói thêm gì nữa, Thương quay người rời đi.

Thích chị ta ư? Vũ nghĩ trong đầu. Anh nhếch môi cười. Anh không có lý nào để thích chị ta cả. Ngoài những lần chạm mặt đầy máu và bạo lực với chị ta, thì chẳng có lúc nào hai người có khoảnh khoắc tình cảm để anh phải yêu chị ta.

Nhưng tình yêu là muôn màu, làm sao anh có thể biết được đâu mới là khoảnh khắc hoàn hảo để người này phải lòng người kia?

nguoi tinh cua me (phan 7): bat chong ngoai tinh - 1

Anh không có lý nào để thích chị ta cả. Ngoài những lần chạm mặt đầy máu và bạo lực với chị ta, thì chẳng có lúc nào hai người có khoảnh khoắc tình cảm để anh phải yêu chị ta. (Ảnh minh hoạ)

Chiếc kim may dập đều vào miếng vải mong manh. Bây giờ đã là mười hai giờ đêm nhưng Thương vẫn chưa ngủ. Cô đang phải hoàn thành nốt công việc của ngày hôm nay. Đáng ra nó sẽ không bị dôi thời gian cho đến bây giờ nếu không có bà Cúc, và Vũ. Cuộc sống của cô nhiều năm nay đã được lập trình hoàn hảo, nhưng vì họ mà hôm nay nó đã bị xô lệch.

Một hồi chuông vang lên khiến Thương phải ngừng lại. Cô gạt cái chốt trên máy may xuống, liếc qua điện thoại.

- Alo?

Từ đầu dây bên kia vang lên tiếng nhạc du dương, đó là bản nhạc mà Tùng thích, nó được chơi bằng Cello, tên Cause I love you. Cô không hiểu tại sao mình còn nhớ nhưng khi nghe thấy nó, mọi thứ đều hiện lên như vừa mới hôm qua.

- Thương - Tùng gọi tên cô. Âm điệu dịu dàng khiến trong cô dấy lên một sự đề phòng.

- Anh không nên gọi điện cho tôi, anh biết chứ?

- Tại sao lại không?

- Bởi vì tôi thường có thói quen dập máy khi phải nói chuyện với một thằng khốn.

Tùng cười:

- Em vẫn như ngày nào, dữ dội, máu lửa…

- Có gì thì nói nhanh lên. Đây sẽ là cuộc gọi cuối cùng của anh với tôi đấy.

- Thôi nào, chúng ta đâu phải thù địch đến vậy. Anh gọi chỉ vì nhớ em thôi.

Thương nắm chặt cái váy đang may dở. Có vẻ như anh ta vẫn chưa hết được cái tính nói nhảm và thích ve vãn người khác.

- Nếu vậy thì xin lỗi, tôi phải cúp máy.

- Khoan đã - Tùng la lên.

Thương im lặng chờ đợi, anh ta có điều gì sâu xa hơn những điều nhảm nhí đó sao?

- Năm đó… Không phải là anh…

Tùng chỉ nói đến đó rồi tự cúp máy, dường như anh ta đang sợ cô sẽ biết hết mọi điều.

Thương nhìn điện thoại trong tay mình, sau đó thản nhiên đặt xuống. Cô quay lại với công việc, không nghĩ nhiều đến lời Tùng nói. Cô đâu lạ gì anh ta, luôn thích gây chuyện rồi để hậu quả cho người khác dọn. Ngày trước cô ngây thơ nhưng giờ thì không. Những lời anh ta nói tốt nhất nên quên đi ngay khi anh nói ra.

- Sao giờ này mẹ còn chưa ngủ? - Nhật rót một cốc nước, khuôn mặt con bé vẫn còn cơn buồn ngủ.

Thương đi tới ôm Nhật vào lòng.

- Mẹ…

Thương cảm nhận mùi cơ thể của con gái, nó đang nằm trong vòng tay cô, nó là của cô. Trước sự hiện hữu này, cô cảm thấy mọi hỗn độn trong mình lắng xuống. Nhật là nguồn sống của cô, cô sẽ bảo vệ nó như tính mạng mình

Mới sáng sớm, Ngọc đã sang cửa hàng cô với vẻ mặt tức giận. Cô ta đẩy cửa, ngồi phịch xuống cái ghế rồi quạt tay thật mạnh.

Lúc đó Thương đang vẽ mẫu cắt, cô còn không thèm nhìn bạn mình. Bởi những biểu hiện này cô đã quen rồi.

- Tao tức điên lên mất.

- Quốc làm sao?

Ngọc bắt đầu thao thao bất tuyệt:

- Anh ta đi cả đêm không về, còn không nghe điện thoại của tao. Tao biết là anh ta ngoại tình, tao biết anh ta có con bé nào bên ngoài mà tao chưa có chứng cứ để buộc tội thôi. Thử nghĩ mà xem, một người đàn ông nhiều tiền, điển trai như anh ta thừa đàn bà tới quyến rũ. Tao không tin anh ta không tơ tưởng người khác. Đàn ông là một lũ bạc tình, khốn nạn.

- Mày biết sao còn dây vào?

Ngọc thở hắt:

- Hôm ấy nếu không phải anh ta đến trước mặt tao và nói như thể sắp chết đến nơi, cầu hôn tao bằng chiêu trò lãng mạn đó thì tao nhất định sẽ ở vậy đến già.

Thương bật cười, cô buông kéo xuống:

- Mày phải tin tưởng chồng mày cho đến khi mọi thứ đập vào mắt mày.

- Tao không thể, và tại sao tao phải làm vậy.

- Hôn nhân mà không tin tưởng nhau thì khó lắm. Đã cưới nhau thì phải ở bên nhau đến khi chính mắt mình nhìn thấy anh ta yêu một người khác. Đừng tiếc tình cảm hay niềm tin của mình, sự nghi ngờ mới chính là tác nhân gây đổ vỡ.

Ngọc cười nhạt:

- Mày nói như thể mày đã kết hôn rồi vậy. Mày có biết làm vậy là khó lắm không?

Thương im lặng, cô tiếp tục với công việc của mình.

Ngọc nói tiếp:

- Mày làm sao hiểu được cảm giác bất an khi người đàn ông của mình đi cả đêm không về. Những tưởng tượng sẽ giết chết sự tin tưởng của mày.

- Ai nói tao không hiểu được.

Ngọc im lặng, cô bắt đầu nhớ ra. Mười lăm năm chờ đợi và nghi ngờ với Thương đã là tất cả minh chứng. Hồi Tùng mới bỏ đi, Thương vẫn còn hy vọng anh ta sẽ quay về. Nhưng đến bây giờ, khi anh ta quay về rồi thì tất cả niềm tin đã chấm dứt.

nguoi tinh cua me (phan 7): bat chong ngoai tinh - 2

Mày làm sao hiểu được cảm giác bất an khi người đàn ông của mình đi cả đêm không về. Những tưởng tượng sẽ giết chết sự tin tưởng của mày (Ảnh minh hoạ)

- Mày nghi ngờ Quốc có người khác thật à?

Ngọc gật đầu.

Thương thở dài, cô ngẩng đầu nói:

- Thế thì tao với mày đi tìm hiểu, được không?

- Là sao?

- Mày nghĩ anh ta ở đâu vào giờ này?

- Công ty? Phải không nhỉ? Nhưng tao vừa gọi điện cho thư ký của anh ta, anh ấy nói Quốc không ở công ty.

- Mày còn trường hợp nào khác không?

- Nhà riêng của bọn tao ở ngoại ô.

- Thế thì đến đó. Nếu như không phải, tao muốn mày cất cái sự nghi ngờ đó đi.

- Nhưng… - Ngọc tỏ ra phân vân. - Nhỡ anh ta thuê khách sạn?

Thương khoanh tay đáp:

- Anh ta muốn ra oai với gái, tội gì phải thuê khách sạn. Căn nhà đó đủ để khiến cô ta hoa mắt. Chà, đưa người tình về nhà riêng… cô ta sẽ thích Quốc đến phát điên.

- Đừng nói nữa. - Ngọc ngăn lại.

Cô biết là mình đang sợ hãi, nếu như mọi chuyện là thật thì cô sẽ phải sống ra sao? Quốc và cô đã lấy nhau được năm năm, có với nhau hai đứa con xinh xắn. Gia đình của cô là một gia đình kiểu mẫu, là hình tượng của biết bao nhiêu người. Nếu như anh ngoại tình thật, cô sẽ phải sống ra sao?

Hai người bắt một chiếc taxi ra ngoại thành, Thương đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho Ngọc. Cô dặn nếu Quốc đang ở cùng với một người phụ nữ khác, cô có quyền dùng gậy đánh anh ta nhưng tuyệt đối đừng đánh cô gái kia.

Bình thường Ngọc là kẻ to miệng, nhưng khi đứng trước một vấn đề lớn lao cô thường tỏ ra chùn chân hoặc là sợ hãi. Nếu không chặt đứt sự nghi ngờ của cô ta, thì có lẽ cô ta sẽ còn khó chịu nhiều.

Hoặc là có, hoặc là không, Thương nghĩ nên để mọi thứ dễ dàng.

Xe của Quốc đỗ bên ngoài, quả nhiên là anh ta có ở đây. Tay Ngọc run lẩy bẩy, cô kéo Thương lại nói:

- Hay là đi về? Tự nhiên tao không muốn biết gì nữa cả.

Thương vỗ tay bạn an ủi:

- Đừng có nhát chết thế. Chúng ta còn chưa vào trong nhà mà.

Thương bước vào trước, Ngọc không còn cách nào khác là phải chạy theo cô.

Ngọc lấy chìa khoá, cắm nhẹ vào ổ và xoay. Cô có thể cảm nhận hơi nóng thoát ra từ những lỗ chân lông. Mồ hôi rịn ra.

Thương giúp cô đẩy cửa vào. Từ ngoài cửa đã thấy đôi giày da đắt tiền của Quốc. Ngọc suýt ngã khi một đôi guốc đen cũng được đặt ngay ngắn bên cạnh.

Tại sao? Đầu Ngọc lùng bùng những câu hỏi.

Thương không nói gì, cô chỉ nhìn sang bạn, nắm tay thật chặt.

Khi họ đứng trước cửa phòng ngủ và nghe thấy tiếng cười của cô gái đó, mọi chuyện dường như không có gì để biết.

Anh ta dám đưa gái về nhà, không một chút giấu giếm. Ngọc che miệng, cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đứng ở đây để bắt chồng ngoại tình.

Ngọc quay đi, Thương giữ cô lại. Họ không thể nói chuyện. Ngọc mếu máo, làm cử chỉ tay như muốn bảo cô cần phải đi.

Thương lắc đầu, đồng thời đẩy cửa.

Khoảng khắc đó, Ngọc biết mình phải đối diện với tất cả những nghi ngờ bấy lâu nay.

Trên đời này vốn không có người đàn ông hoàn hảo, Ngọc sẽ phải đối diện với việc chồng mình ngoại tình sau năm năm chung sống? Thương sẽ phản ứng ra sao? Dù rắc rối của bản thân chưa lắng xuống, nhưng cô vẫn muốn giải quyết mọi rắc rối của bạn. Liệu cô sẽ giữ được Nhật bên cạnh như cô vẫn nghĩ?

Đón đọc phần 8 truyện dài kỳ: Người tình của mẹ. Vào 19h00 ngày 21/4 tại mục Eva Yêu.

Thêm bình luận

Họ tên
Email
Nữ doanh nhân