Thứ Tư, Ngày 24 Tháng 4 Năm 2024

Bí mật đêm ngoại tình (Phần 17)

Thứ Ba, 10/04/2018 09:15
Bố của Cường mỉm cười, không hề tỏ ra một chút thái độ nào. Ông cũng không ra hiệu cho lái xe của mình dừng lại. Như Ý đã nghĩ đến chuyện mình đang bị bắt cóc giống như trong phim.

Như Ý, một blogger chuyển đến phòng trọ mới, người chủ trọ là một người đàn ông khó hiểu. Tất cả mọi người đều đồn thổi về anh ta, về việc cô vợ nhà văn của anh bỏ đi không một lý do, và về cả anh ta tính khí khó hiểu như thế nào. Hàng trăm câu chuyện được thêu dệt khiến cho Như Ý càng thêm tò mò và muốn tìm hiểu.

Cho đến một ngày cô tỉnh dậy và phát hiện mình đang nằm cạnh anh. Tất cả mọi chuyện như bị xới tung lên, cuộc sống của cô bị đảo lộn.

Đón đọc phần 1 truyện dài kỳ: Bí mật đêm ngoại tình Vào 19h00 từ ngày 25/3 tại mục Eva Yêu.

Như Ý kéo tay người đàn ông đó lại, khuôn mặt lạnh tanh của anh khiến cô bất ngờ. Đó đúng là Cường, nhưng anh như một ai đó xa lạ. Anh nhìn xuống bàn tay đang nắm lấy khuỷu tay anh, sau đó gạt ra và bảo:

- Tôi đã xin lỗi cô rồi. Cô cần gì nữa?

Như Ý vẫn chưa hết bàng hoàng, anh quên cô rồi sao? Cô mới xa anh có một khoảng thời gian ngắn thôi mà.

- Em… Tôi… - Như Ý lắp bắp - Anh là Cường phải không?

- Đúng thế.

- Anh không nhận ra em à?

Cường liếc nhìn Sang sau đó im lặng, cô muốn biết anh định làm gì, anh đang suy nghĩ điều gì, nhưng không thể. Cô phát điên lên khi anh tỏ ra xa lạ với cô, đó như một sự phản bội. Chẳng phải cô đã nói nếu là một người bạn cũ, ta nên lịch sự với họ hay sao? Hoặc ít nhất đừng để họ có suy nghĩ họ đã làm điều gì sai.

Cường cúi xuống nói nhỏ:

- Em có người mới rồi, tôi chỉ đang cố gắng để không làm ảnh hưởng đến cuộc sống của em nữa thôi.

Nói rồi Cường quay đi, anh không cần biết cô sẽ đáp lại như thế nào. Anh không quên cô nhưng dường như đã quên rồi. Tại sao cô lại thấy thất vọng đến thế?

Như Ý lững thững bước tới chỗ Sang, xe cũng vừa tới. Sang lo lắng hỏi:

- Cậu có sao không? Anh ta là ai?

Như Ý chỉ lắc đầu đáp:

- Chúng ta đi xem phim được chứ.

Nói đi xem phim nhưng thực chất chỉ là một cách để Như Ý tĩnh tâm hơn. Cô không muốn về nhà và ở trong một không gian yên lặng. Ra rạp chiếu phim có thể có người, âm thanh và ít nhất là có thể khóc mà không ai biết.

Phim hết, Sang có hỏi cô sơ qua về nội dung bộ phim, cô chỉ bảo nó rất hài hước.

- Nhưng có đoạn nào hài hước đâu? - Sang thắc mắc - Đây là phim tình cảm buồn mà.

Như Ý không biết phải nói thế nào nữa. Hai người cùng lên xe ra về.

Đêm hôm đó, Như Ý không ngủ nổi về cái suy nghĩ Cường đang ở thành phố của cô. Tại sao anh lại xuất hiện ở đây? Tại sao lại là đúng nhà hàng mà cô và Sang đã dùng bữa? Chẳng lẽ anh cố tình?

Như Ý không còn giữ số điện thoại của Cường nữa. Đáng ra cô cũng sẽ không nghĩ về anh nhiều thế này nếu anh không xuất hiện. Như Ý chưa bao giờ hiểu yêu một người là như thế nào. Cô chỉ biết rằng cảm giác yêu của cô chắc không được lớn lao như những người bình thường. Vì sau nhiều cuộc chia tay, cô thấy những tổn thương đều chỉ là một cái gì đó rất mơ hồ.

bi mat dem ngoai tinh (phan 17) - 1

Như Ý chưa bao giờ hiểu yêu một người là như thế nào. Cô chỉ biết rằng cảm giác yêu của cô chắc không được lớn lao như những người bình thường. (Ảnh minh hoạ)

Không còn cách nào khác, sáng hôm sau, Như Ý đành phải gọi điện cho Trinh. Cô biết rất khó để gọi cho chị vào lúc này. Chị ấy có thể sẽ không nghe điện thoại của cô. Song chị vẫn bắt máy, giọng chị không buồn không vui, rất khó đoán được là giữa chị và Cường có xảy ra chuyện gì hay không.

- Chị khoẻ chứ? - Như Ý hỏi. - Đứa bé ngoan không chị?

- Rất khoẻ, nó hay đạp nhưng tôi thấy vui vì điều đó.

Giọng của Trinh không có ý thù địch. Có lẽ mối quan hệ giữa chị và Cường rất tốt.

- Cô gọi điện cho tôi có chuyện gì không?

Như Ý phân vân không biết có nên hỏi chị về Cường hay không, nghe giọng chị thấy bình yên như vậy, cô không muốn khuấy động cuộc sống của chị thêm một lần nữa.

- Nghe nói cô đã rời khỏi đây rồi?

Như Ý gật đầu:

- Vâng, em về nhà. Ở đó công việc cũng không ổn định. Về đây em có thể đi làm và sống cùng với bố mẹ.

- Không định lấy chồng à?

Như Ý cười:

- Dạ em chưa nghĩ đến.

Đột nhiên cuộc nói chuyện rơi vào trầm mặc. Cả hai người bớt đi những mâu thuẫn trước kia, chính Như Ý cũng không hiểu vì sao lại thế.

Có tiếng động ở phía bên đầu dây của Trinh, sau đó cô nghe thấy giọng của Nguyện:

- Cô có thấy cái áo sơ mi tôi phơi ở ngoài ban công không? Đêm qua mưa lớn quá tôi đang lo gió thổi bay nó mất rồi.

Như Ý thắc mắc:

- Chị đang sống cùng Nguyện sao?

- Ừ, từ khi cô đi.

Vậy là chị không ở với Cường, chẳng lẽ anh và chị không quay về bên nhau sao? Nhưng Cường cũng không chọn cô. Kể từ khi cô đi đến nay đã là vài tháng trời, anh cũng không hề gọi điện cho cô. Giờ đây anh đã xuất hiện trước cô, tỏ ra không quen biết. Rốt cuộc là tại sao?

- Tôi đã nghĩ thông rồi, chồng tôi vốn không yêu tôi nhiều như tôi yêu anh ấy. Anh ấy có quyền tự do.

- Nhưng còn đứa trẻ?

- Nó vẫn sẽ mang họ bố. Anh ấy yêu nó hơn ai hết. Tôi nghĩ anh ấy sẽ là một người bố tuyệt vời.

Như Ý im lặng, ở bên ngoài một ai đó đi xe máy vụt qua khiến không gian xung quanh cô như bị phá vỡ. Cô có thể cảm nhận được nhịp tim của cô đang đập mạnh hơn bình thường.

Cô nói:

- Cường đang ở đây, hôm qua em mới gặp anh ấy. Nhưng anh ấy lại tỏ ra không quen biết em.

Trinh cười khẽ:

- Tôi cũng không rõ, nhưng anh ấy thường đi các tỉnh để phân phối hàng mà. Cái này cô có thể gặp trực tiếp Cường để hỏi.

Gặp trực tiếp sao? Như Ý nghĩ điều đó rất khó khăn. Vì trông như anh không còn muốn giữa cô và anh có quan hệ gì nữa.

Như Ý tiếp tục làm việc, cô không đến gặp Cường và cũng không có gắng nghĩ về chuyện anh xuất hiện ở đây làm gì nữa. Thi thoảng Sang vẫn hẹn cô đi cà phê, ăn tối, nhưng cô không tỏ ra quá thân mật nên cậu ta cũng thôi. Không có ai theo đuổi mãi một thứ không thuộc về mình.

Mẹ cô vẫn cứ tiếc mãi, bà khen Sang là một chàng trai khá, học thức tốt lại ở cùng thành phố. Cô chỉ cười với bà như thể đó là một câu chuyện tào lao.

bi mat dem ngoai tinh (phan 17) - 2

Gặp trực tiếp sao? Như Ý nghĩ điều đó rất khó khăn. Vì trông như anh không còn muốn giữa cô và anh có quan hệ gì nữa. (Ảnh minh hoạ)

Một ngày, khi cô đang ngồi ở công ty thì có một chị đồng nghiệp vào nói:

- Có người tìm gặp em ở bên ngoài kìa.

Như Ý có một dự cảm không được tốt cho lắm, nhưng cô vẫn đứng dậy ra ngoài.

Ở sân là một chiếc xe ô tô đen bóng nằm im lìm. Cô không nhìn rõ người bên trong là ai, chỉ thấy lái xe là một tay đàn ông xa lạ. Đột nhiên cửa xe kéo xuống, bố của Cường vẫy tay với cô khiến cô bất ngờ.

Ông ta vẫn nói bằng một chất giọng bình thường nhưng lại đầy hiểm nguy:

- Lên đi cháu gái, hôm nay ta có nhiều chuyện để nói với nhau đấy.

Như Ý lùi lại, cô thấy hơi sợ hãi:

- Có chuyện gì bác nói luôn với cháu được không ạ?

- Ta sẽ không hại cháu, đừng lo. Chỉ là câu chuyện quá dài thôi. Nó liên quan đến thằng con trai của bác. Điều ấy đã đủ để cháu tin tưởng chưa?

Như Ý im lặng, cuối cùng cô đành phải lên xe. Người đàn ông phất tay ra hiệu cho xe rời đi. Mồ hôi trong tay cô túa ra thật nhiều. Đây không phải là bệnh sợ người lạ nữa, mà là một nỗi sợ khi cảm thấy mình bị nguy hiểm.

Bố Cường đưa cho cô một chiếc khăn mùi xoa và bảo:

- Thả lỏng ra, không có ai hại cháu nếu cháu không làm gì có lỗi với họ. Huống chi, Cường lại nói với ta rằng cháu sẽ là người tiếp theo nó muốn cưới làm vợ.

- Dạ? - Như Ý nhất thời không hiểu.

Chiếc xe cua sang một con đường khác. Người đàn ông bỏ tẩu thuốc ra hút:

- Ta ít khi thấy nó thật lòng được với ai ngoài vợ nó. Nó có nhiều phụ nữ ở bên ngoài, nhưng đó là chuyện vui chơi thường tình của đàn ông, với cháu hoặc phụ nữ đó có thể là một điều kinh tởm, nhưng với ta, nếu biết kín đáo, biết dừng lại đúng lúc thì đó lại là một chuyện tốt. Lần này nó lại nói với ta rằng, nó đã không biết dừng lại đúng lúc với một người.

Như Ý bật ra một tiếng cười chua chát:

- Có nghĩa là cháu là người thứ ba?

- Không, có thể là thứ năm thứ sáu rồi. Nhưng tình yêu, cháu hiểu không? Cái thứ nhảm nhí đó được nó nhắc đi nhắc lại trong cuộc nói chuyện gần đây. Cho nên ta muốn gặp cháu và để xem cháu có thật sự là người phụ nữ như nó nói không.

Như Ý đập tay vào cánh cửa, cô nói giọng kiên quyết:

- Dừng xe.

Chiếc xe vẫn đi. Như Ý càng đập tay mạnh hơn:

- Làm ơn dừng cái xe chết tiệt này lại. Tôi không phải là một món hàng để các người xe qua lật lại và lựa chọn đâu.

Bố của Cường mỉm cười, không hề tỏ ra một chút thái độ nào. Ông cũng không ra hiệu cho lái xe của mình dừng lại. Như Ý đã nghĩ đến chuyện mình đang bị bắt cóc giống như trong phim.

Dường như Cường đã có quyết định của riêng mình, lý do anh xuất hiện ở đây có phải là vì Như Ý? Nhưng với tính cách của Như Ý, liệu cô có đồng ý để mình rơi vào một cuộc hôn nhân không giống như những cuộc hôn nhân khác? Cô là kẻ thứ ba, còn anh là một tên đàn ông không hề tốt đẹp.

Đón đọc phần 18 truyện dài kỳ: Bí mật đêm ngoại tình. Vào 19h00 ngày 11/4 tại mục Eva Yêu.

Thêm bình luận

Họ tên
Email
Nữ doanh nhân