6 giờ sáng 22/2, từ Hà Nội ẩm ướt với những cơn mưa phùn, Hoa hậu biển Vân Anh cùng tôi theo đoàn từ thiện Báo Trí Thức Trẻ lên Nậm Mười, huyện Văn Chấn, Yên Bái. Cô gái trẻ tỏ ra rất háo hức, tôi hiểu cảm giác ấy vì bản thân mình cũng thế, cả hai đều chưa bao giờ đặt chân lên vùng núi xa xôi này.
Lắc lư trên xe hơn 6 tiếng đồng hồ, cả đoàn cũng đến được Yên Bái. Ở đó, chúng tôi tạm dừng chân rồi lên xe máy, vào chặng đường khoảng 15km đầy thử thách. Quãng đường không quá dài nhưng đối với tất cả, đó là trải nghiệm thật khó quên.
Đường đi sâu vào bản với một bên là núi, một bên là vực, gồ ghề, thỉnh thoảng phải lội qua vũng lầy. Tất cả đủ để bất cứ thành viên nào trong đoàn cũng phải lo lắng. Nhưng nhìn qua cô hoa hậu, tôi vẫn thấy Vân Anh cười tươi, xem chừng kiểu đi xe máy chẳng khác gì cưỡi ngựa này không đủ để lấn át cảm giác háo hức khi mang những chiếc áo ấm và quà tặng đến cho các em nhỏ vùng cao.
Chúng tôi có mặt ở điểm phát quà đầu tiên, trường tiểu học Làng Cò, vào lúc 1 giờ chièu. Tất cả đều đã thấm mệt vì đói nhưng cảm giác ấy nhanh chóng qua đi, nhường chỗ cho sự cảm thông và chia sẻ.
Những đứa trẻ nhỏ hơn rất nhiều so với tuổi thật, gương mặt lấm lem nhưng nụ cười thì rạng rỡ. Ban đầu chúng còn e ngại nhưng sau đó nhanh chóng trở nên thân thiết. Vân Anh được lũ trẻ gọi là công chúa. Cũng phải thôi, cô vốn xinh mà. Và rồi "cô công chúa" xinh đẹp của các em học sinh cấp một trường tiểu học Làng Cò đã trao đến tận tay mỗi em những món quà xinh xắn: một chiếc áo ấm, một đôi tất, một đôi giày...
Tôi đã nhìn thấy ở những đứa trẻ sự quyến luyến khi "cô công chúa" xinh đẹp chúng vừa gặp đã phải rời đi. Nhưng chuyến đi của chúng tôi còn dài, còn rất nhiều đứa trẻ khác đang đợi ở phía trước. Cả đoàn lại rong ruổi trên xe máy để di chuyển về phía Nậm Mười. Chúng tôi đã bắt đầu quen dần với địa hình gập ghềnh ở đây, và thật bất ngờ về sự lễ phép của các em nhỏ. Trên con đường ngoằn ngoèo, từng tốp một đang đi bộ về nhà. Mỗi lần thấy chúng tôi ngang qua, bọn trẻ đứng lại khoanh tay: "Con chào cô ạ, con chào thầy ạ". Có đứa thấy xe chở Vân Anh đi ngang qua còn cố tình đuổi theo làm cô hoa hậu phải sợ hãi thốt lên: "Con đừng chạy nữa, ngã đấy".
Tới Nậm Mười, sau bữa cơm vội vã lúc 4h chiều, chúng tôi lại tiếp tục gửi đến các em nhỏ những sự chia sẻ. Buổi tối hôm đó, cả đoàn đã thật sự có những kỷ niệm không thể nào quên. Khi lửa trại được đốt lên, chúng tôi như hòa làm một, cùng vui chơi, cùng nhảy múa, hát hò với nhau.
Sáng hôm sau, khi sương vẫn còn mù lối đi, quà đã phát hết, xe đã nhẹ hơn nhưng lòng người thì nặng trĩu. Tất cả chúng tôi, không ai bảo ai đều mang về Hà Nội một lời hứa sẽ quay trở lại, sẽ góp một phần nhỏ để không còn thấy cảnh những đứa trẻ co ro trong giá lạnh.
Nói về chuyến đi đầy ý nghĩa, Vân Anh rất xúc động: "Đây là lần đầu tiên, tôi tham gia một chuyến từ thiện qua đêm. Tôi đã rất ấn tượng với tiết mục đốt lửa trại ở trường học. Các em rất vô tư, rất đáng yêu. Đi đến đây, bản thân tôi đã suy nghĩ rất nhiều, phải làm thế nào để có thể giúp đỡ được nhiều người hơn. Trước kia, tôi không có người định hướng, không có ai chỉ phải làm những gì, chủ yếu tôi chỉ giúp đỡ trên tư cách cá nhân. Hy vọng sau lần đi này, nếu Báo Trí Thức Trẻ - Soha News có chương trình khác trong thời gian tới thì sẽ lập tức nghĩ đến Vân Anh".
Vân Anh giúp mọi người trong đoàn chuyển quà lên xe tải để trao tận tay các em nhỏ.
Đoàn xe của chúng tôi dừng chân ở điểm đầu tiên, trường tiểu học Làng Cò.
Tận tình và thân thiện, đó là những gì cả đoàn cảm nhận được ở Vân Anh.
Ban đầu những đứa trẻ còn tỏ ra rất bỡ ngỡ.
Những đứa trẻ ở đây có vóc dáng nhỏ hơn rất nhiều so với tuổi thật.
Vân Anh được các em nhỏ gọi là công chúa.
Mỗi món quà được trao đi là một niềm vui đến với cô Hoa Hậu Biển.
Hoa Hậu Biển rạng rỡ vì đã làm được việc có ích.
Nơi chúng tôi đến chỉ toàn tiếng cười.
Nhứng đứa trẻ rất yêu mến cô công chúa xinh đẹp chúng vừa gặp.
Đi cùng Vân Anh có ca sĩ Đinh Khải Anh và Mr Sàn Nhạc 2013 - Vũ Phúc.
Nụ cười đáng yêu của những đứa trẻ.
Các em đều rất vui khi nhận được áo.