Cả nhà ngoại và bạn bè của vợ đều biết tôi như thế, vì họ tin lời vợ tôi, một người phụ nữ có vẻ giỏi giang và biết làm ăn.
Tôi lấy vợ được 2 năm thì cuộc sống gia đình bắt đầu trục trặc. Trục trặc bởi tôi ham mê công việc của mình, không đi theo định hướng kiếm tiền của vợ. Công việc của tôi là nghiên cứu khoa học, tôi theo đuổi nó từ hồi sinh viên mà tôi thích như vậy, chẳng có gì cả. Thế mà vợ tôi lại muốn tôi phải kiếm tiền như bao người đàn ông khác, em luôn miệng chê tôi không có chí làm ăn.
Tôi mặc kệ những điều tiếng, chấp nhận chuyện này như một lẽ hiển nhiên. Tôi luôn nghĩ, vợ nói nhiều rồi sẽ chán, chẳng nói được mãi đâu nên không sao, cứ cho vợ thoải mái nói. Với lại, tôi cũng không ngửa tay xin tiền vợ. Chuyện vợ chồng thì không có gì đáng bàn cả, vì tôi lúc nào cũng lo lắng, quan tâm vợ. Tiền tôi làm ra và tích cóp bao năm cũng đủ để trang trải gia đình, lo cho bản thân. Tôi chưa một lần thắc mắc về chuyện tiền vợ để đâu, cho ai, làm gì. Vì tôi luôn nghĩ, đó là quyền của vợ, cô ấy được tự do giữ và tiêu tiền của mình.
Tôi không phàn nàn về chuyện tiền nong gì cả, chỉ là, tôi không nghĩ là cần quá nhiều tiền. Mỗi người có một đam mê riêng, ai thích công việc nào thì mới làm được, còn không thích mà cứ ép người ta kiếm tiền thì có mà sống không đam mê. Vợ tôi thì chỉ thích kiếm tiền, nên mục đích công việc của cô ấy cũng chính là kiếm tiền. Tôi chỉ thua người đàn ông khác, thua cái tiêu chí cô ấy đặt ra là không ham mê kiếm tiền mà thôi. Nhưng bù lại, tôi chẳng túng thiếu gì, và cũng lo lắng cho vợ con hết lòng.
Nói thêm là chúng tôi mới sinh con, con cũng được hơn 1 tuổi vì cô ấy mang bầu trước. Tình yêu của chúng tôi đến mức có con trước khi cưới thì cũng không phải chuyện nhỏ. Nhưng không thể ngờ, 2 năm lại tan vỡ nhanh chóng đến thế.
Tôi không phàn nàn về chuyện tiền nong gì cả, chỉ là, tôi không nghĩ là cần quá nhiều tiền.
(ảnh minh họa)
Rồi trong các mối quan hệ làm ăn, cô ấy đã vướng vào những chuyện không hay. Và một trong những chuyện đó chính là ngoại tình, chuyện muôn thuở của những người phụ nữ chỉ thích kiếm tiền, hay những người phụ nữ chán vì chồng mình không kiếm được tiền. Tôi đã lờ mờ nhận ra điều đó và cố tình theo sát vợ.
Vào cái ngày tôi bắt quả tang vợ cặp kè với người đàn ông khác, tôi đã hỏi vợ, tại sao lại làm thế. Tôi tưởng vợ sẽ sợ hãi, run rẩy và van xin tôi tha thứ, nhưng vợ trắng trợn: “Tôi ngoại tình vì người ta biết kiếm tiền, còn anh thì không”. Nghe vợ nói mà tôi chết lặng, người vợ tôi yêu thương lại có thể thốt ra những điều đó sao. Tôi đâu có túng thiếu, cũng không phải không kiếm ra tiền, chỉ là chưa tới mức giàu có quá mà thôi. Thế nên, không có lý gì vợ lại coi thường tôi như vậy.
Vợ luôn so sánh tôi với hết người này người kia. Tôi bảo vợ là, nếu như thực sự vợ muốn vậy thì chúng tôi chấm dứt đi. Nhưng có vẻ cô ấy sợ người ta cười chê nên đã tính chuyện công bố việc ly hôn này với mọi người với lý do, tôi không chịu kiếm tiền, không chịu tu chí làm ăn, chỉ cắm đầu vào mấy cái nghiên cứu khoa học vớ vẩn.
Nếu ai không biết nội tình khi nghe vợ nói như vậy sẽ rất dễ nghĩ, đàn ông như tôi thì làm được gì, bỏ quách cho xong. Thế là, tôi trở thành người gây ra lỗi lầm. Và thế nên, khi cái chuyện vợ ngoại tình lộ ra ngoài, được tôi tiết lộ chẳng hạn, người ta cũng chẳng ai bênh vực tôi, vì họ nghĩ, tôi là người chồng thua kém vợ, không xứng với người vợ tài giỏi như vợ tôi.
Đúng là cái chuyện ngoại tình thì có trăm ngàn lý do. Nhưng một người vợ chỉ vì chuyện chồng mình không làm công việc mình thích mà đi ngoại tình thì đúng là không có gì để nói. Tôi mặc kệ, vợ thích làm gì thì làm và tôi cũng sẵn sàng cho một cuộc ly hôn. Chỉ là tôi thương đứa con của mình mà thôi. Còn cái chuyện chia tay thì cũng không quá khó. Nhưng nếu cứ đòi hỏi một người chồng mà mình có thể điều khiển được thì đúng là, sống không bao giờ hạnh phúc!