chân dung cô nữ sinh may mắn.
Vào 5/1, có hai người khách lạ đến nhà hàng Cracker Barrel. Không như những người khách bình thường, vừa vào nhà hàng, họ đã hỏi lễ tân: “Cô có thể đưa chúng tôi tới người phục vụ hay gắt gỏng không? Chúng tôi muốn làm người đó cười”. Tất nhiên, người lễ tân không làm thế: “Xin lỗi, nhà hàng chúng tôi không có kẻ hay gắt gỏng. Tôi sẽ xắp xếp cho hai ông ở chỗ người phục vụ hạnh phúc nhất”.
Tại bàn số 222, họ yêu cầu Abigail Sailor phục vụ đặc biệt, với gà tây, trứng và nước sốt. Sau đó, họ hỏi cô gái 18 tuổi: “Tại sao cô lại hạnh phúc như thế”. Và cô gái nhỏ bắt đầu kể lại câu chuyện đời mình.
Khi còn nhỏ, 5 đứa trẻ từ Falls City, đứa nhỏ nhất (là Abigail) chỉ mới 7 tháng tuổi, đột nhiên, gần như mồ côi, khi cha mẹ họ bị tai nạn ô tô. Mẹ của họ đã không thể trở lại bình thường sau tai nạn đó do chấn thương ở đầu quá nặng, còn cha của họ cũng không còn ra dáng người cha. Thế nên, họ bị đưa đến 3 gia đình khác nhau để làm con nuôi. Sau đó ít lâu, họ lại được đoàn tụ dưới một mái nhà. Họ đã phải chịu sự lạm dụng trong suốt 3 năm. Hiện tại, người cha nuôi đó vẫn đang ngồi tù.
Gia đình của Abigail.
“Tất cả những câu chuyện khủng khiếp mà bạn từng nghe về việc ba mẹ nuôi đối xử tàn ác với con nuôi, chúng tôi đều đã trải qua”, Sydnie Murphy, chị gái lớn nhất của Abigail kể với báo chí sau này. Khi ông cha nuôi khốn kiếp đi tù, 5 anh em của Abigail lại bị tách ra một lần nữa. Cuối cùng, Abigail, Sydnie và một người em được quay trở lại nhà của cha ruột họ. Tuy nhiên, mọi chuyện chẳng có gì khác hơn, ông ta cũng bị bắt vì tội lạm dụng thanh thiếu niên.
Họ bị li tán khắp nơi cho đến cách đây 9 năm, khi John và Susi Sailor đưa tất cả về để chăm sóc. Họ nuôi nấng, dạy bảo và yêu tất cả như 5 đứa con của họ. “Đó là một ngôi nhà tuyệt vời, những người rất tốt, không thể tưởng tượng được. Tôi không biết cuộc đời của chúng tôi sẽ ra sao nếu như không có họ. Họ đã tạo ra chúng tôi như ngày hôm nay”, Abigail kể. Để tỏ lòng biết ơn họ, Abigail đã lấy họ Sailor. Hiện tại, Abigail và chị Sydnie đang thay nhau chăm sóc mẹ ruột.
Sau khi kể về quá khứ, Abigail nói về tương lai của mình. Cô chỉ mới kết thúc học kỳ đầu tiên ở trường cao đẳng Trinity Bible ở North Dakota, nơi cô học về tâm lý thanh thiếu niên. Abigail luôn tự trả cho các sinh hoạt trong cuộc sống của mình và vì chưa đủ tiền để tham gia học kỳ mùa xuân, thế nên cô đang cố tiết kiệm tiền lương cũng như tiền tip để có thể quay trở lại trường trường học trong mùa thu tới.
Tấm séc 5000 đô mà Abigail được tặng.
“Con bé luôn làm việc hết sức chăm chỉ và tự trả tất cả những hóa đơn của mình, luôn cố gắng tiết kiệm. Abigail là một cô gái tuyệt vời. Thật ngạc nhiên khi biết nơi mà con bé đến cũng như những gì nó đã trải qua”, cha nuôi John nhận xét về Abigail. “Đó là tất cả những lý do vì sao tôi hạnh phúc như thế”, Abigail kết luận, cuộc đời của cô đã có thể rất tệ, nhưng nó đã không thế.
Hai khách hàng, một người lớn tuổi và một người trung niên, đã hỏi thêm cô vài câu hỏi nữa. Abigail cũng lịch sự trả lời hết. Cô không biết họ, họ cũng không phải là khách quen của nhà hàng. Cô nghe thấy họ đến từ đâu đó ở Nebraska và tên của họ, nhưng cô thấy không đúng khi cố biết thêm.
Khi những người đàn ông kết thúc bữa ăn, một người nói với cô, ông ta từng học ở Trinity. Rồi ông ta mở tập séc của mình, viết con số 5000 đô cho học phí của cô, 1000 cho bất cứ cái gì mà cô cần. Chưa hết, ông ta còn để lại 100 đô tiền tip để cô chia với các nhân viên phục vụ khác. “Tôi quả thật đã không thể tin những gì đang diễn ra. Tôi cố gắng cảm ơn họ, nhưng họ chỉ nói: "hãy cảm ơn chúa" ”, Abigail chia sẻ.